Hình Liệt cũng không phải ngu ngốc, hắn cảm thấy Hạ Vân Phong lại hoài nghi hắn.
Nhưng rồi Hạ Vân Phong lại nói: “Ngươi là con ta, ta quan tâm ngươi.”
“Như thế nào ngươi hôm nay lại quan tâm ta đến đây.” Hình Liệt nhìn thoáng qua trên lầu, không nghe thấy động tĩnh, đã biết trong nhà không ai.
“……”
Hình Liệt ném khăn mặt, chóp mũi thuận thế theo hai má Hạ Vân Phong trượt xuống, hắn ngửi hơi thở mang mùi thuốc lá thản nhiên trên người Hạ Vân Phong:
“Ba, trong nhà không có ai, ngươi lại chủ động đến câu dẫn ta. (=..= tự kỷ trong tự kỷ)”
Hạ Vân Phong không có tâm tình cùng hắn mò mẫm: “Ngươi gần đây có hay không thu được cái gì kỳ quái?”
“Ta có thể thu được cái gì kỳ quái?” Hình Liệt trấn định hỏi lại y, hai tay của hắn ôm thắt lưng Hạ Vân Phong, thân thể hai người nháy mắt dính chặt.
“Nếu không nhận được thì thôi.” Hạ Vân Phong hất tay hắn ra, lôi kéo tay vịn thong thả lên lầu.
Hình Liệt theo đuôi ở phía sau y, nhìn thấy Hạ Vân Phong muốn tiến vào phòng mình, hắn thân thủ chặn cửa, đem cửa kéo lại không cho y đi vào, đưa y để ở cạnh cửa.
Hạ Vân Phong không sinh khí.
Y chỉ xem náo nhiệt.
Rất nhanh, Hình Liệt liền ái muội ép y, tiến đến bên môi y thấp giọng hỏi y: “Ngươi còn muốn hay không muốn mấy ảnh chụp trên tay ta?” Hắn nói xong, nhìn thấy Hạ Vân Phong biến sắc, khóe môi hắn chậm rãi từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934827/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.