Mạc Vân Sam hỏi xong câu này đợi hồi lâu vẫn không nghe được hồi đáp, cho rằng đối phương chắc đã ngủ rồi nên cũng không nói nữa.
Lại qua thêm vài phút, người bên cạnh đột nhiên mở miệng: "Chuyện gì?"
Là trả lời dò hỏi vừa rồi.
Một bàn tay của Mạc Vân Sam không tự giác xoắn chặt đai lưng áo ngủ, rất khẩn trương: "Thời điểm chia tay nói với cô những lời quá phận, thực xin lỗi. Tôi ------"
"Không có gì quá phận." Ân Như Ly nói, "Đối với hỗn đản lừa gạt cảm tình thì lời cô nói không tính là quá phận. Tôi nhưng thật ra cũng không nhớ rõ cô đã nói muốn cùng tôi chia tay."
"Tôi biết lúc trước là tôi hiểu lầm cô, thực xin lỗi, tôi....." Thanh âm lúc nói chuyện của Mạc Vân Sam càng ngày càng nhỏ, "Tôi chưa từng nói chia tay, vậy cô ----"
Ân Như Ly lại lần nữa ngắt lời Mạc Vân Sam nói: "Tôi trải qua rất khá, cô không cần cảm thấy áy náy, 'chia tay' chỉ là một hình thức, đều đã qua nhiều năm như vậy rồi, vấn đề này không còn ý nghĩa gì nữa."
"Có phải cô vẫn còn trách tôi không?..... Đúng vậy, nên trách tôi." Mạc Vân Sam tan mất tầng tầng ngụy trang ban ngày, giống như thịt mềm lộ ra bên trong vỏ ốc.
"Mạc tiểu thư đừng đem sự tình nghĩ đến nghiêm trọng như vậy, đầu óc của tôi mỗi ngày trôi qua đều phải xử lí rất nhiều chuyện, nếu chuyện gì không quan trọng cũng đều nhét vào trong đó thì đã sớm chứa không nổi nữa rồi." Ân Như Ly cong môi, "Con người phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-nan-lieu/458370/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.