"Thu Thu, lại đây một chút."
Mạc Vân Sam gọi Bối Thu Thu vào trong xe của mình.
"Mạc lão sư làm sao vậy?" Bối Thu Thu có chút thấp thỏm, "Có phải có chỗ nào em diễn còn chưa được tốt không ạ--"
Mạc Vân Sam xua xua tay, ngắt lời nói, "Không phải chuyện diễn xuất." Hơi dừng lại một chút, "Em phải tự tin lên, nữ chính của tôi nhất định phải có tự tin 'toàn thế giới lão nương là lợi hại nhất', có biết không?"
"Vâng!" Bối Thu Thu cười gật gật đầu, nụ cười tươi đẹp hệt như một đứa trẻ, đáng yêu cực kỳ.
Mạc Vân Sam do dự một lát, mở miệng nói: "Giữa em và chim cánh cụt có phải có chuyện gì không?"
"Dạ?" Trong mắt Bối Thu Thu hiện lên một tia kinh hoảng, "Sao Mạc lão sư đột nhiên lại hỏi như vậy, bọn em khá tốt, cô ấy an bài hết thảy mọi thứ đều rất ổn, em đối với việc cô ấy làm cũng rất vừa lòng."
Mạc Vân Sam lắc đầu, "Bầu không khí giữa hai người các em không đúng lắm, tôi nhìn ra được."
Bối Thu Thu rũ mi, mím chặt môi.
Mạc Vân Sam nói: "Trước đây để cho chim cánh cụt theo em, là do tôi cảm thấy đứa nhỏ đó rất có năng lực, nếu các em ở chung có gì không thoải mái, không cần để ý mặt mũi gì, cứ trực tiếp nói cho tôi biết. Làm việc cùng nhau, nếu lúc nào cũng không thoải mái như vậy, đối với em và em ấy đều không tốt."
Bối Thu Thu đối diện với Mạc Vân Sam một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-nan-lieu/1862277/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.