Cái gì???
Lạc Tranh bị lời nói của Thương Nghiêu làm cho khiếp sợ.
Sự cảnh giác toàn thân trỗi dậy, nàng nhìn chằm chằm vào gương mặt tựa như đang cười của hắn, cảm giác như thấy ma quỷ hiện hình. Những lời khiếm nhã như vậy mà hắn cũng dám to gan nói ra...
"Sao thế, dọa em sợ rồi?" Thương Nghiêu hô hấp hơi có chút nặng nề cúi đầu lướt nhẹ qua cánh môi run rẩy của nàng, ánh mắt sâu thẳm tràn đầy mị hoặc nhìn thẳng vào đôi mắt đầy khiếp sợ, cúi đầu cười nhẹ, "Em thông minh như vậy, nên biết, dùng ánh mắt này nhìn chằm chằm đàn ông, sẽ hỏng việc..."
Câu nói đầy tính ám muội cộng với nụ cười bên khóe môi hắn, vô cùng thâm thúy.
"Anh...."
"Ưm..." Thương Nghiêu đem nàng hoàn toàn áp sát vào cửa phòng, nắm lấy tay nắm cửa nhẹ nhàng ấn một cái, đem cửa phòng khóa lại. Giờ phút này, Lạc Tranh muốn thoát còn khó hơn lên trời.
"Tranh, không nghĩ tới em sẽ gợi cảm như vậy...". Thương Nghiêu khẽ cười, giọng trầm thấp toát lên sự nguy hiểm. Bàn tay hắn càng thêm táo bạo, cùng với việc biết nàng không dám lên tiếng, hành vi càng thêm tùy tiện, cuối cùng, trực tiếp đưa tay dọc theo ven quần lót tinh xảo chui vào, cứ như vậy bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn bờ mông mềm mại, không hề che dấu ánh mắt tà ác.
Lạc Tranh ngược lại hít thở khó nhọc, thân thể bị hắn ép càng thêm chặt. Bên ngoài, âm thanh đập cửa của Ôn Húc Khiên càng ngày càng nhỏ...
"Vô sỉ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-loi-moi-cua-boss-than-bi/3138510/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.