Lạc Tranh hoàn toàn tin tưởng vào năng lực cũng như sự chuyên nghiệp của Lưu Ly. Nếu như có thể dùng hương liệu phối hợp với việc điều trị tâm lý thì tình hình của Liệt nhất định sẽ có chuyển biến tốt hơn.
Nhưng mà, nàng đã nhiều lần gọi điện nhưng vẫn không tài nào liên lạc được. Không hiểu cô bạn này đã chạy đi tận đâu để làm thí nghiệm nữa rồi.
Quản gia đi trước dẫn đường cho Lạc Tranh tiến vào lâu đài. Trong lâu đài, không khí vẫn yên tĩnh hệt như lần trước nàng tới, chỉ thỉnh thoảng mới nghe thấy một vài tiếng chim ríu rít gọi bầy. Nơi này thực sự là một địa điểm tốt để tĩnh dưỡng thân thể, tránh xa mọi sự ồn ào của cuộc sống thường ngày.
"Lần trước không phải có rất nhiều bác sỹ ở đây sao? Hôm nay tại sao lại yên tĩnh như vậy?" Lạc Tranh có chút thắc mắc lên tiếng hỏi.
Quản gia cười nhẹ đáp, "Là quy định của ông chủ, nếu như Liệt thiếu gia không phát bệnh, thì mọi người nơi này cũng không được phép ồn ào, cũng không được tự tiện đi lung tung. Liệt thiếu gia rất ghét sự ồn ào chứ trong lâu đài này thực sự có rất nhiều người làm cùng bác sỹ."
Một câu này khiến Lạc Tranh không khỏi kinh hãi, nàng vô thức đưa mắt nhìn quanh toà lâu đài một vòng. Thì ra nơi này, không phải chỉ có một, hai người. Cứ nghĩ đến nơi này nàng cũng đủ thấy dựng tóc gáy.
Một toà lâu đài xinh đẹp như mộng ảo thiên đường lại chẳng khác gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-loi-moi-cua-boss-than-bi/2401857/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.