Bố Cảnh Tú cũng bay tới Trung Quốc vào ngày biểu diễn cuối cùng của vở kịch , Quý Hựu Ngôn theo bố mẹ Cảnh Tú đi cổ vũ động viên Cảnh Tú.
Sau buổi diễn, cả nhà bốn người nói cười rộn rã suốt đường đến một nhà hàng đã được đặt từ trước để thưởng thức bữa tiệc mừng. Do không còn sớm nên Cảnh Thư Dung cùng chồng ở lại khách sạn luôn còn Quý Hựu Ngôn và Cảnh Tú quay về nhà.
Sau khi lên xe, Quý Hựu Ngôn nhìn ngắm gương mặt lúc sáng lúc tối bởi ánh đèn đường của Cảnh Tú chăm chú tới mức chẳng buồn nháy mắt. Ban đầu Cảnh Tú định giả bộ như không hề hay biết, có điều đối phương nhìn lâu quá thành thử cô không nín cười được nữa, "Cứ nhìn làm gì thế?"
Quý Hựu Ngôn nghiêng đầu lơ đãng: "Tôi có nhìn cậu ư?"
Cảnh Tú hứng thú nhướng mày, Quý Hựu Ngôn bèn ghé người sát lại gần: "Không phải nhìn cậu đâu, do tôi bị đứng hình đó."
"Chỉ dám trách cậu xinh đẹp quá đỗi." Quý Hựu Ngôn cúi đầu cười, "Tôi nhịn đã lâu."
Cảnh Tú còn chưa kịp hiểu ngụ ý của đối phương thì một luồng hơi thở nóng bỏng người đã phả lên da thịt cô, đôi môi ấm áp của Quý Hựu Ngôn chẳng mấy chốc cướp đoạt hết thảy lí trí của Cảnh Tú.
Nhiệt tình của Cảnh Tú như bị đối phương châm ngòi bén lửa, cô muốn phối hợp với Quý Hựu Ngôn theo bản năng nhưng vừa mới chớm hé mở môi thì tiếng còi cảnh sát đinh tai nhức óc bỗng từ đâu vang lên. Chiếc xe cảnh sát với âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982679/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.