Quý Hựu Ngôn sau một hồi khóc lóc nức nở đã không còn dũng khí tiếp tục tâm sự. Bên kia chưa hề phản hồi, cô đành cười khổ, gạt nước mắt xuống giường rửa mặt.
Thật ra cô cũng chẳng mong đợi Cảnh Tú hồi đáp ngay tức khắc. Cô từng phụ bạc biết bao sự dịu dàng và khoan dung của Cảnh Tú, vậy nên tất cả những gì đang diễn ra ở hiện tại đều do cô tự làm tự chịu. Cô chỉ muốn Cảnh Tú hiểu cô đã không còn giống với quá khứ. Cô sẽ thẳng thắn hơn, sẽ học cách thú thật, sẽ buông bỏ tất cả những sĩ diện và khoa trương không phù hợp trong tình yêu.
Mặc dù hiện tại mọi thứ vẫn còn rất khó khăn, nhưng dần dà cô có thể chắp vá một trái tim hoàn thiện để dâng tặng Cảnh Tú.
Đây là thành ý của cô, cũng là quyết tâm của cô.
Ngày mai còn phải ghi hình, nhằm mục đích mắt không sưng, cô rửa mặt bằng nước lạnh, còn đắp khăn ướt lên viền mắt một hồi lâu. Xác định gương mặt đã trở lại bình thường, cô mệt đến mức chẳng còn ý định đi sưởi ấm tay chân nữa. Cô quay về giường, tính toán đặt đồng hồ báo thức rồi mới ngủ, ai ngờ vừa mở màn hình điện thoại đã trông thấy thông báo tin nhắc chưa đọc từ WeChat.
Cách đây mấy phút Cảnh Tú gửi tin cho cô. Chỉ đơn giản ba chữ: "Tới đây đi."
Quý Hựu Ngôn bật dậy, mừng rỡ phát cuồng. Vài giây sau cô ném điện thoại đi, hất tung chăn nhảy xuống giường, vội vã xỏ chân vào dép bông xong tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tinh-kha-dai/982611/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.