Trước khi trở về nơi ở của Tư Kính, phải đến nhà Khương Thanh Yến để lấy hành lý.
Nói là nhà của Khương Thanh Yến, nhưng thực ra lại là nhà do Hàn Du Ninh đứng tên.
Mấy năm trước, Khương Thanh Yến vẫn đang theo học tại Học viện Mỹ thuật Lâm Châu, không lâu sau khi cùng một chỗ với Hàn Du Ninh, cô ấy chuyển đến nơi ở của chị ấy, chỉ vì phần lớn thời gian Hàn Du Ninh đều sống ở nhà cũ nhà họ Hàn, thế nên cũng không được xem là ở chung, chí ít là để ngày thường cô ấy có không gian riêng không bị quấy rầy.
Hành lý từ hai ngày trước đã được thu dọn sạch sẽ, Khương Thanh Yến kéo vali ra khỏi phòng, Tư Kính đang ở phòng khách đối diện với cửa sổ sát đất đợi cô ấy.
"Đi thôi." Khương Thanh Yến dừng lại sau lưng cô.
Tư Kính không nhúc nhích, giọng nói vọng ra trong căn phòng yên tĩnh có loại từ tính khó nói thành lời: "Mấy ngày nay em có sợ không?"
(*) Từ tính: hiện tượng từ tính, nghĩa là có sức hút
"Không sợ ạ." Khương Thanh Yến thành thật trả lời.
Trên đời này, cô ấy sẽ sợ rất nhiều người, bao gồm cả Tư Kính trước mặt đây, chẳng qua người duy nhất cô ấy không sợ chính là Hàn Du Ninh, cho dù chỉ trong một đêm Hàn Du Ninh đã cùng cô ấy âm dương cách biệt.
"Tôi cũng không sợ," Tư Kính cười nhàn nhạt, chậm rãi xoay người lại, mái tóc dài cuốn theo động tác của cô như tua rua chuyển động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tiec-pho-yen/2431237/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.