"Bắt đầu đếm ngược, mời các tay đua vào vị trí!"
"30!"
"29!"
"28!"
...
Mạc Tiểu Nghiêu phát hiện có một thanh chắn màu đỏ từ từ nâng lên ở gần vạch xuất phát, mà hàng rào màu xanh xung quanh sân khấu của mình lại biến mất. Vốn là mọi người có thể leo lên được, bây giờ có vài thanh chắn nâng lên bao vây toàn bộ sân khấu, đến ngang eo cô thì dừng lại.
Nhạc Âm cầm dùi trống rất đúng tiêu chuẩn, Khương Yển cũng đặt bàn tay thon dài có lực trên keyboard, Mạc Tiểu Nghiêu mím môi, đeo bass lên, đè lên áo sơ mi caro trắng đen của mình.
Nhạc Âm thử đánh ra một nhịp điệu cơ bản, ba người cảm nhận được sự di chuyển dưới chân, sân khấu trượt về bên trái phía trước với tốc độ không quá 5km/h.
Nhạc Âm ăn ngay nói thật: "Tốc độ này...Sợ là chúng ta sẽ bị lạnh đấy."
Mạc Tiểu Nghiêu cúi đầu gảy bass, ấn ngón tay lên dây đàn lạnh lẽo, cô hơi hoảng hốt. Cô chưa động vào thứ này đã phải được 6 năm rồi, từ ngày cha mẹ nói với cô 18 tuổi là tuổi trưởng thành, con nên có trách nhiệm đối với cuộc sống sau này của mình, Mạc Tiểu Nghiêu không bao giờ trở lại nơi gọi là nhà đó nữa.
Đương nhiên, cô cũng không sờ đến cây đàn bass mà cô đã sớm cho em gái làm đồ chơi.
Mạc Tiểu Nghiêu thử gảy nhịp đầu tiên của "Chúng ta cùng khua mái chèo", cô phát hiện mặt trước sân khấu, cũng chính là vị trí của microphone, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-thuyen-tan-the/2996189/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.