"Ngươi không hỏi ta vì sao lại đến đây à?"
Đáy mắt tràn đầy sắc xanh biếc thẳng tắp như thân cây tùng, đông đến nhưng nơi đây không thấy tuyết phủ, người nào đó cứ như đang ngao du cảnh sắc núi non.
Con đường dẫn lên trên núi nam tử vận áo đen đi lại nhẹ nhàng, trường bào đen như mực đẹp đẽ quý giá vây bọc thân hình cao lớn, một đầu tóc dài tùy ý buộc hờ lại cũng khó nén một thân khí thế uy nghiêm.
Đi đằng trước là một người mặc trường bào xanh biếc, tóc mai chỉnh tề, ăn mặc giản dị, ánh mặt trời dừng ở trên sườn mặt càng hiện rõ vẻ nghiêm khắc người này, vẫn lạnh lùng đóng băng khiến kẻ khác không dám gần gũi.
Nghe thấy người kia hỏi, cước bộ dưới chân của nam tử áo xanh vững vàng nện từng bước chưa từng chậm lai nhịp nào.
" Long đế cực Nam từ trước đến nay luôn lo xa nghĩ rộng, tin tưởng sẽ không có những cử chỉ không cần thiết."
Khó có dịp khiến cho nam tử áo đen nhíu mày, giống như đang bất mãn: "Thiên Xu cho tới bây giờ, sao ngươi còn không nguyện gọi thẳng tên của bổn tọa? Còn gọi cái gì mà Long đế cực Nam, không phải đã sớm chôn xương trên đỉnh tỏa yêu tháp rồi sao. Hiện giờ ở trong này, bất quá chỉ là một luồng Long Hồn."
Nam tử áo xanh bước chân không để lại chút dấu vết bị kiềm hãm nào, nhưng trong nháy mắt lại tăng nhanh tốc độ hơn, phảng phất như muốn đem cái tên luyên thuyên mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-the/2683824/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.