Hải Thành ngày 1 tháng 4, 
Biết không, tôi dường như đã phải lòng cậu ấy? Tôi không dám đặt một dấu chấm than quả quyết mà chỉ dám đặt dấu chấm hỏi lập lờ. 
Cậu ấy giống như bước ra từ tranh vẽ vậy, cậu ấy cho tôi một cảm giác không chân thực. Nói thật, ngày đầu gặp cậu ấy, vốn dĩ trong mắt tôi cậu ấy cũng như bao nhiêu cô gái khác, chỉ hơn ở nhan sắc động lòng người. Thế mà ngày qua ngày, cũng chẳng biết là vô tình hay hữu ý, chúng tôi lại có nhiều thời gian kề cận bên nhau. Tôi nhìn thấy cậu ấy cũng rất quan tâm tôi nhưng dường như giữa chúng tôi có bức tường vô hình nào đó... 
Dần dần, tôi cũng nhận ra, thứ cậu ấy cần nhiều hơn những gì tôi có thể cho, nhưng tôi cũng không thể lừa dối cảm xúc nơi trái tim mình. Con đường của cậu ấy đầy những vinh quang, con đường ấy không cho phép tôi có cơ hội bước cùng nhưng tôi vẫn nguyện dõi theo, như lời hứa tôi đã từng nói với cậu ấy... 
Tôi đã từng cố phủ định, cho rằng mọi thứ chỉ là trùng hợp, cho rằng cậu ấy chỉ là đối với tôi đặc biệt hơn một chút, vì những gì tôi đã làm. cơ mà... 
Giữa tháng này là sinh nhật tôi, năm ngoái tôi đã từng nhận được lời chúc từ cậu ấy nhưng lúc đó quan hệ giữa chúng tôi chưa thân thiết như bây giờ. Tôi có nên mong đợi không? Mong đợi cậu ấy sẽ cho tôi một chút bất ngờ, để tôi không cho rằng bản thân đang ảo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-sinh-mo-yen/2565188/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.