Sau sinh nhật Tần Hàm Yên, ngoài những khuấy động trong nội tâm thì mọi việc dường như quay về quỹ đạo ban đầu. Hạ Di Bình tiếp tục vùi đầu chạy khắp nơi, hết quay phim rồi đến quay quảng cáo, chẳng mấy chốc không thấy tăm hơn, số lần lên lớp càng trở nên hiếm thấy. 
Tần Hàm Yên cũng không phải là quá rảnh rỗi, gánh trên vai trọng trách Chủ tịch Hội sinh viên, số lượng bài tập, nghiên cứu của bản thân và Hạ Di Bình lại còn chạy đi chạy lại giữa trường học và tòa soạn. Bọn Đinh Mễ nhìn thấy mà kính phục, thầm oán than Tần Hàm Yên này đúng là ba đầu sáu tay. 
Thỉnh thoảng những lúc rảnh rỗi Tần Hàm Yên vẫn duy trì thói quen nhắn tin qua lại với Hạ Di Bình, mà nói đúng hơn đều là Hạ Di Bình chủ động nói mấy lời ngon ngọt. Tần Hàm Yên cũng không biết bản thân nên tin hay không tin, cứ có cảm giác không chân thật, dù gì người kia cũng ngày càng chạy khỏi tầm mắt của cô, mà cô cũng không có tư cách chạy đi hỏi, chỉ biết một mình thay Hạ Di Bình làm những việc có thể làm, xem như giúp bản thân trau dồi thêm một chút. 
Bên này Hạ Di Bình cũng vừa hoàn thành xong một cảnh quay đêm, kéo thân thể mệt mỏi trở về khách sạn. Cô không tắm rửa ngay mà nằm lên chiếc giường mềm mại, hai chân đung đưa qua lại, nhắm mắt dưỡng thần. Kim đồng hồ chầm chậm quay, một giọt nước trong suốt lăn dài trên gương mặt xinh đẹp. Giờ phút này đối với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-sinh-mo-yen/2565187/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.