Mưa vẫn rơi, vào thu một cái là trời mưa không dứt.
Từ hôm qua đến giữa trưa, rồi đến xế chiều hôm nay, chuẩn bị tan tầm rồi mà ngoài rời vẫn còn tí tách. Ngụy Ninh nhìn sắc trời một chút, cảm thấy cơn mưa này không thể tạnh ngay được. Anh có chút khó chịu, thời tiết này khiến trong lòng cũng như có cơn mưa, ướt sũng, lạnh lẽo.
Đợi đến giờ tan làm Ngụy Ninh cầm ô đi ra ngoài.
Ra ngoài tòa nhà, Ngụy Ninh ngẩng đầu nhìn trời, trời âm u, anh đứng đó một hai phút, một cô gái khác cầm ô đi qua, ô xoay xoay làm nước mưa bay bay, có giọt bay vào mặt anh.
Ngụy Ninh quệt đi, cô gái kia dường như không nhận ra chuyện mình đang làm vẫn cứ lắc mông đi. Ngụy Ninh nhắm mắt lại cố ép xuống ngọn lửa vô danh trong lòng, anh tự hỏi mình có nên đến tầng ngầm kia không.
Hôm qua “Ngụy Tích” quay về, Ngụy Ninh nhìn dáng vẻ quan tâm chăm sóc của cậu mà đứng ngồi không yên, rõ ràng anh làm chuyện mình cho là đúng nhưng thấy “Ngụy Tích” lại chột dạ, nhìn cũng không dám nhìn. Trong lòng Ngụy Ninh đã tự phỉ nhổ mình nhu nhược.
Có lẽ bởi vì anh hiểu làm vậy sẽ khiến “Ngụy Tích” đau lòng.
Cả đêm Ngụy Ninh không ngủ ngon, anh giật mình tỉnh lại từ ác mộng rồi ngồi ở đầu giường hút thuốc cả đêm. Sáng hôm sau mang đôi mắt thâm quầng ra khỏi phòng khiến “Ngụy Tích” cứ nhìn anh mãi, Ngụy Ninh xoa mắt, coi như không thấy anh mắt thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quy-vi-the/3013193/quyen-1-chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.