Bữa tối là đến thiện sảnh dùng, Diệp Tố Huân để Lục La, Tử Điệp gắp thứcăn, múc canh cho mình, cứ thế ăn luôn, cũng không xã giao hay khách sáovới vợ chồng Ngu Diệu Sùng.
Yến hội trở thành sân khấu củaDiệp Tố Vân, nàng thi triển tất cả vốn liếng, thỉnh thoảng lại khoatrương bình luận thức ăn, liệt kê món ăn ngon trên bàn, mời vợ chồng Ngu Diệu Sùng đánh giá.
Lưu Thị yêu thương mà cười cười, diễnđạt nhân vật đương gia chủ mẫu, thần sắc Ngu Diệu Sùng có chút lạnh lẽo, ánh mắt lợi hại thỉnh thoảng đảo qua trên mặt tỷ muội Diệp gia, lại lặp lại câu nói với Lưu Thị, mời đại phu khám thử cho Diệp Tố Huân.
”Tiểu thư, ngày mai mời đại phu bắt mạch, có thể bị lộ hay không?” Sau khitrở về Lê Viên, Lục La và Tử Điệp mặt đầy vẻ lo lắng.
”Không sợ.” Diệp Tố Huân cười lắc đầu, nàng tuyệt không lo lắng, Ngu Quân Duệkhông có khả năng ngay cả việc nhỏ thế này cũng khong lo nổi.
”Mấy ngày liền mệt nhọc, các ngươi nghỉ ngơi đi thôi.” Diệp Tố Huân đuổi hai người Lục La đi. Trước kia nàng ngu ngốc, hai người Lục La thay phiêntrực trước giường nàng, đến khi nàng trở lại bình thường, cũng không hềngừng trực đêm, huống hồ, đêm nay, nàng đoán Lê Viên chắc chắn có kháchkhông mời mà đến.
Một tiếng sấm rền nổ vang, mưa to như trút nước. Diệp Tố Huân không hề buồn ngủ, ngồi phía trước cửa sổ, tay đưara ngoài, lòng bàn tay nhận được những hạt nước man mát.
”Muội lại nghịch mưa rồi.” Một tiếng trầm thấp, sủng ái, kèm theo cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/182013/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.