Dùng trượng đánhchết, Diệp Tố Huân sợ hãi không nhẹ, lại rất là khó hiểu. Trừng phạt này đặt trên người hạ nhân khác, có lẽ bình thường nhưng Lâm Ngọc kia làngười của Diệp Tố Vân, đánh chó còn xem mặt chủ, vì sao phụ thân phảitrừng phạt nặng người của Trần di nương?
”Các ngươi đi nhà bếp xem đồ ăn đã làm xong chưa?”
Ngu Quân Duệ phất tay để Lục La và Tử Điệp lui, nhìn về phía Diệp Tố Huân,cười nói: “Có phải là tò mò lí do phụ thân muội trừng phạt nặng nha hoàn tam muội?”
”Ừ, việc này làm cho Trần di nương quá mất mặt rồi, phụ thân ta rất sủng ái bà ta nha.”
”Nếu như không sủng ái bà ta thì cũng không chỉ đơn giản đánh chết bằngtrượng như thế.” Ngu Quân Duệ cười lạnh, nói: “Phụ thân muội làm vậy ắtđầu óc không hồ đồ, phòng ăn nhỏ ở Điệp Thúy Uyển, có phải là sau khimuội biens thành ngu ngốc, ông mới cho làm riêng?”
Hình như thế, nàng nhớ trước khi ngu ngốc, khi đó Điệp Thúy Uyển không có phòng bếp nhỏ.
”Huynh đoán, chuyện muội biến thành ngu ngốc, phụ thân muội đã nghi Trần dinương gây nên, nhưng ân ái ngày xưa vẫn còn, ông bề bộn sinh ý bênngoài, nương muội nhu nhược không quản lý gia đình được, huống hồ muộitrở thành ngu ngốc đã thành sự thật, sau này muốn trèo cao, cần nhờ haimuội muội kia nên chỉ có thể đè xuống không truy cứu, đến cùng lại sợTrần di nương không chịu bỏ qua, lại hạ độc, thế là xây phòng ăn riêngcho muội.”
”Nói như thế, phụ thân vẫn thương muội sao?” Diệp Tố Huân thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/182008/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.