Màn đêm dày đặc, bên ngoài gió Bắc gào thét, trong phòng ấm áp tựa mùa xuân, không khí sôi nổi.
Ngu Quân Diệp khoan khoái dễ chịu thở ra một hơi, hắn đã mơ một giấc đẹp, trong mơ, bản thân ôm Diệp Tố Huân không phải muội muội mình, cuồng dã thực hiện một chuyện chưa từng dám làm.
Hơi thở ấm áp lướt qua tai, trong lòng còn ôm một cơ thể mềm mại, cảnh tượng trong mơ chân thật tới thế, khiến y không muốn tỉnh lại.
Bên tai có tiếng lẩm bẩm: “Thoải mái quá, lại tới một lần nữa đi.”
Cái tay mềm mại không xương vuốt ve mặt y, lại nhẹ nhàng xoa xoa gáy y, trong không gian tràn ngập mùi thơm cơ thể say lòng người.
Ngu Quân Diệp nhắm mắt lại, nhu tình và dục vọng mãnh liệt trào dâng.
Chạy nước rút, thẳng lưng, động tác tuy lạ lẫm nhưng đã diễn tập trong mơ mấy lần, dần dần trở nên thuần thục, người dưới thân khàn giọng rên rỉ, giọng tuy không còn thanh thúy như trong mơ, cơ thể mềm mại kiều diễm nhũn ra, giống như hoa lê đầu cành muốn gãy trong mưa.
Tiếng nước phạch phạch và tiếng va đập lớn dần, trước mắt trăm hoa đua nở, ráng mây rực rỡ, Ngu Quân Diệp đã dục tiên dục tử mấy lần.
Giây phút cao trào, người dưới thân thét một tiếng cuồng nhiệt, tiếng thét chói tai này đánh y rơi từ miền cực lạc xuống dưới mặt đất.
Người dưới thân kêu: “Ngu Quân Duệ, huynh thật lợi hại!”
Gọi y là Ngu Quân Duệ cũng không sao, Diệp Tố Huân vốn thích Ngu Quân Duệ, nhưng, điều khiến Ngu Quân Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522233/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.