Trình phu nhân là phu nhân của Anh quốc công, cũng tức là mẹ cả Trình Hạo. Lúc Lưu UyểnNgọc và Diệp Tố Vân tới hành lễ, Trình phu nhân chỉ đạm mạc gật gật đầunhưng ngừng lôi kéo tay Diệp Tố Huân nói chuyện, trước khi chia tay còntháo khối ngọc bội bên hông mình xuống đưa cho Diệp Tố Huân làm lễ gặpmặt.
Trên đường trở về thành bằng xe ngựa, Diệp Tố Vân thò taycầm lấy ngọc bội Trình phu nhân cho Diệp Tố Huân nhìn kỹ, hâm mộ mà nói: “Ngọc bội này lạnh buốt trơn bóng, trong vắt sáng long lanh, màu sắcđều đều, là phẩm cấp tốt nhất.”
Lưu Thị híp nửa mắt dựa vách xekhông nói, Lưu Uyển Ngọc trào phúng: “Trình gia há lại mang đồ vật bnhfthường, Trình phu nhân tùy thân mang theo nào có vật tầm thường?”
Diệp Tố Vân cũng không thèm để ý sự cười nhạo trong lời Lưu Uyển Ngọc, chỉlật đi lật lại khối ngọc bội kia, yêu thích không buông tay.
Diệp Tố Huân hơi cảm thấy khó hiểu, nhà mình là cự phú, Trần di nương quảngia, làm sao ít có trân phẩm, dù cho là ngọc bội, Diệp Tố Vân đều đãthấy, sao mắt nhìn nông cạn vậy?
”Tỷ tỷ, đưa cho muội muội khối ngọc bội này, được không?” Diệp Tố Vân sờ soạng hồi lâu, đột ngột mở miệng.
Giữa lông mày Lưu Thị nhíu lại, mở to mắt nhìn, miệng Lưu Uyển Ngọc mở lớn, có chút khó tin nhìn Diệp Tố Vân.
Ngọc bội kia là một mảnh yêu thương sâu nặng của Trình phu nhân tặng, yêucầu này của Diệp Tố Vân quá không hợp lý rồi,, không biết nàng ta đánhchủ ý gì, vô luận như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522174/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.