Quyển V - Bước ngoặt
Hết một năm rồi, tiếng pháo đưa
Gió xuân thổi ấm chén đồ tô
Ngàn cửa muôn nhà vừa rạng sáng
Đều đem đào mới đổi bùa xưa *
* Bài thơ Tết Nguyên Đán của Vương An Thạch, bản dịch của Trần Trọng San
Đêm trừ tịch, trong kinh thành đặc biệt náo nhiệt. Các nhà đều đốt pháo, viết câu đối xuân. Tiếng pháo liên tiếp như muốn nổ tung cả tòa thành.
"Lý đại nương, bà tới phòng bếp xem rượu và thức ăn đã chuẩn bị xong chưa, đợi đại nhân từ trong cung trở về sẽ bắt đầu ăn."
"Tiên sinh, rượu và thức ăn đã chuẩn bị xong từ sớm rồi, đang ủ nóng trên bếp, đợi đại nhân cùng Triển hộ vệ bọn họ trở về."
"Được, tốt tốt tốt." Công Tôn Sách vội vàng gật đầu, lại chuyển hướng sang bên kia: “Lý Quý, ngươi ra cửa nha môn chờ, kiệu của đại nhân về tới thì báo cho ta biết."
Lý Quý thưa vâng rồi vội vàng chạy ra ngoài.
Công Tôn Sách dặn dò xong, mới chậm rãi về phòng mình. Giờ này mọi năm trong phủ nha đều có chút lạnh lẽo. Người trong nha môn đại đa số sau giờ ngọ đều sẽ trở về nhà, cùng người nhà đoàn tụ, đầu bếp sau khi chuẩn bị xong rượu và thức ăn cũng sẽ về nhà. Có điều đêm trừ tịch năm nay có điểm khác. Sáng sớm, Đường phu nhân đã gọi Bạch Ngọc Đường cùng đi treo đen lồng đỏ, thiếp chúc phúc và câu đối xuân lên các nơi trong quan xá, ngay cả trong nha môn cũng có. Trong nhất thời, đi đến đâu cũng đỏ rực một mảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-giai-lao/1565668/quyen-5-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.