"Hiểu Vân biết vật này?"
"Vân nha đầu từng nghe nói tới sao?"
Hiểu Vân nhìn ánh mắt nghi hoặc của hai người, trong lòng không biết trả lời thế nào mới tốt. Thật sự là vạn phần hối hận vừa rồi nhất thời buột miệng thốt ra mấy từ kia. Nhưng lại không thể nói với họ nàng làm sao biết được, đành kiên trì nói dối.
"Không, không có. Con chỉ cảm thấy cái tên này vô cùng kỳ lạ nên mới nhất thời kích động."
Hai người thấy nàng liên tục xua tay, ánh mắt lúc nói chuyện đảo quanh, đều không tin.
"Thật sao?"
"Thật!" Hiểu Vân ép mình nhìn họ, gật đầu dứt khoát. Đánh chết nàng cũng không thể thừa nhận mình biết thứ này.
Hai người vẫn nửa tin nửa ngờ, nhưng thấy nàng thái độ kiên quyết, nên không truy hỏi nữa.
"Đúng rồi, vụ án ở phủ nguyên soái thế nào?" Hiểu Vân thấy bọn họ không hỏi, vội nói sang chuyện khác.
Nhắc tới chuyện này, Công Tôn Sách cùng Bạch Ngọc Đường đều trở lại vẻ mặt nghiêm túc.
"Phủ nguyên soái đã bị cấm quân giám thị, chúng ta không thể vào. Nghe nói Địch nương nương tới cũng không gặp được Địch nguyên soái."
"Chuyện này..." Hiểu Vân khó hiểu, "Địch nương nương không thể gặp, cũng có lý, nhưng vì sao người của phủ nha cũng không thể vào, chúng ta làm sao tra án được?"
Công Tôn Sách lắc đầu thở dài, nói: "Khai Phong phủ chưởng quản an toàn của kinh đô, nhưng nếu là tội phản quốc, lại không thuộc chủ quản của phủ Khai Phong, mà thuộc quyền của Đại Lý tự."
"Đây, đây rõ ràng là kế phản gián của kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-giai-lao/1565646/quyen-4-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.