Thanh Âm quay đầu nhìn lại, trên đai lưng là hình rồng vàng sắc uốn lượn, một đôi giày thêu cùng màu, và cả áo trong màu trắng tinh xảo …… được gom chung một nơi, nàng kinh ngạc giơ chân lên, mép áo khoác long bào kim tuyến, nhìn kĩ sẽ thấy trên đó để lại dấu chân mờ mờ .
Thanh Âm hai tròng mắt rủ xuống, nhẹ nhàng tiến lên vài bước.
Quả nhiên, trong huyết trì, Minh Đế tựa ở vách tường , hai tay mở ra chống đỡ hai bên, thân ảnh nam tử trong nước lộ ra lồng ngực màu đồng cổ tinh tráng, mê hoặc. Lên vài cm là xương quai xanh gợi cảm; tinh xảo.
Hai mắt nam tử nhắm chặt, một dải tóc đen tuyền ướt sũng rủ xuống bờ vai , nửa phần tóc thì chìm sâu trong nước , phần còn lại thì phiêu tán trong trên mặt nước, dính sát lồng ngực cường tráng ; rắn rỏi.
Nam tử đầu khẽ ngửa lên, lông mày như kiếm,ẩn trong đó là khí thế bức người , sống mũi kiên nghị, môi mỏng nhẹ nhàng giương lên.Tại hồ nhuộm đầy huyết sắc khi được ánh tà dương chiếu vào , lộ ra không khí đầy tà khí, rực rỡ đến diêm dúa.
Hắn dường như không phát hiện cạnh hồ nhiều thêm một người , hô hấp bình ổn, chắc là ngủ thiếp đi.
Thanh Âm không dám lưu lại quá lâu, liền nhấc chân muốn đi.
“Tong…tong “, một hồi thanh âm rất nhỏ truyền vào tai nàng, như là tiếng nước chảy mời gọi, lại giống như nước chảy lả lướt.
Thanh Âm xoay người nhìn về bên trong huyết trì, hoảng sợ đến nỗi quên cả thở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-no-kieu/136141/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.