Trong lúc vô tình tay của Hàn Sâm đã sớm buông lỏng tay của Thẩm Thất. Chỉ là Thẩm Thất không có chú ý tới, lực chú ý của nàng hoàn toàn bị Mai Nhược Hàm hấp dẫn.
Lưng Mai Nhược Hàm cứng đờ, chậm rãi quay đầu lại, nàng mang mạng che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt. Ánh mắt kia giống nhưbao hàm một hồ nước xanh biếc, sóng hồ cuộn trào ở trong mắt nàng, chỉsợ thuận theo một động tác nhỏ của nàng liền sẽ vỡ đê, nhưng đôi mắt hồnước của nàng hiểm hiểm dừng lại, làm cho người ta nhìn thấu bão táptrong lòng nàng, lại thương tiếc nàng kiềm chế.
Thẩm Thấtkhông thể không thừa nhận, lúc này ánh mắt của Mai Nhược Hàm xinh đẹphơn cả ngôi sao, cả người yếu đuối giống như sắp bị hồ nước đè sập. MaiNhược Hàm xoay người, mang theo một tia hận ý nhìn chằm chằm Thẩm Thất,một chữ cũng không nói ra, chỉ là lúc bước nhanh qua người Hàn Sâm thìtrong nháy mắt đó ánh mắt lộ ra lưu luyến không rời, để lộ tiếng lòngcủa nàng.
“Lúc nãy Mai tiểu thư gọi trà gì?” Bỗng nhiên Hàn Sâm lên tiếng hỏi chưởng quầy.
“Là trà bạc hà.”
“Hâm nóng một bình đưa đến Mai phủ đi.” Con ngươi của Hàn Sâm khóa lên trênngười của chưởng quầy kia, chưởng quầy bị khí thế của y dồn ép, nhanhchóng cúi đầu đồng ý.
Thẩm Thất cắn môi đứng ở sau lưng HànSâm, trong lòng tràn đầy mất hứng, mất hứng vì Hàn Sâm còn nhớ Mai Nhược Hàm, cũng mất hứng vì ánh mắt kia của Mai Nhược Hàm. Ánh mắt kia khiếnThẩm Thất có một tia hoảng sợ, nàng không sợ Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-lang/58913/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.