Đương nhiên, làm như vậy cũng có lợi cho Lê Giai Âm. Bất kể mối quan hệ của cả hai có tốt đẹp hay không, bà ta vẫn là mẹ của Cố Tươn1g, vẫn có một cô con gái được vào làm dâu nhà họ Giang.
Nhìn dáng vẻ phục tùng của Lê Giai Âm, Giang Lâm nói: “Bà Mạnh khôn0g có ý kiến gì về hôn lễ của con gái mình sao? Hay là, đưa con gái đến nhà họ Giang rồi, bà chỉ cần giơ tay lấy tiền là được.”
3
“Giang Lâm.” Bà Giang liếc nhìn con trai mình.
Đứa con này bị làm sao vậy? Nó muốn mình tức chết à?
Giang Lâm v2ẫn nghiêm túc như cũ, “Mẹ, tháng sau có tiệc mừng thọ của ông nội, hôn lễ cứ chờ một chút đi. Giang Trì mới bị thương không lâu, hã0y cho nó thêm thời gian nghỉ ngơi sẽ tốt hơn.”
Bà Giang nói: “Mẹ chỉ muốn hai đứa nó tổ chức hôn lễ sớm một chút, nhưng con9 nói cũng đúng.”
Bà Giang thực sự hơi vội vàng. Kể từ khi Mạnh Viễn Châu nói rằng muốn đưa Cố Tương đi... Bà Giang luôn sợ cô con dâu này sẽ chạy mất.
Nói xong, Giang Lâm nhìn Lê Giai Âm và hỏi: “Bà Giang cảm thấy thế nào?”
Lê Giai Âm nói: “Cứ tiện cho mọi người là được, tôi không có ý kiến, đợi đến mùa xuân rồi xử lý cũng tốt... Khi đó thời tiết cũng ấm áp hơn.”
Giang Lâm lại nói với giọng điệu rất khó chịu: “Mùa xuân à, mùa xuân tôi rất bận, chỉ sợ không có thời gian.”
Lê Giai Âm hỏi: “Vậy cậu cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129716/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.