Với tính cách gai góc như vậy, thoạt nhìn cũng khiến người ta rất phản cảm.
Cố Tương nói: “Đúng vậy! Mẹ tôi còn khô1ng quản được tôi, vậy anh càng không cần quản.” Đây chỉ là lần gặp mặt thứ hai của họ, nhưng hai người đều ăn miếng trả mi0ếng, bầu không khí nồng nặc mùi thuốc súng.
Diệp An Ninh ngồi bên cạnh, hai mắt mở to, đây là lần đầu tiên cô ta t3hấy có người dám đối đầu với Giang Lâm, hơn nữa người này lại là Cố Tương vừa mới vào nhà họ Giang.
Sao cô ta dám!2
Cô ta không sợ bị anh Cả diệt sao.
Nhìn miệng lưỡi sắc bén của Cố Tương, Giang Lâm bị cãi đến mức nổi giậ0n, anh ta không thèm cãi nhau với phụ nữ nên quay ra nhìn Giang Trì, “Đây là vợ của em đấy, nhìn dáng vẻ của cô ta đi, em 9không dạy cô ta à.”
Giang Trì biết tính cách của Cố Tương, anh muốn quản cũng không được. Lúc này bị anh Cả nhắc đến, Giang Trì tủi thân nói: “Em không quản được cô ấy.”
Giang Lâm: “...”
Tính cách thích kiểm soát người khác của Giang Lâm đã được hình thành ngay từ thời niên thiếu, anh ta là người sống rất kỷ luật, thích chỉ tay vào những thứ mà mình thấy ngứa mắt, vì nhường nhịn Giang Lâm nên người nhà cũng không muốn tranh cãi với anh ta.
Thời gian dài như vậy, nên khi Giang Lâm lên tiếng, tất cả mọi người đều có chút sợ hãi.
Nhưng người từ bé đã ít sợ anh Cả nhất chính là Giang Trì.
Bởi vì lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129714/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.