Nhưng mà, tiếng chuông điện thoại phá hỏng bầu không khí cứ không ngừng vang lên, Cố Tương dùng nhạc chuông nguyên bản của điện thoại nê1n khá chói tai.
Bị làm phiền như vậy, Cố Tương cũng mất cả hứng, cô nói: “Em nghe máy đã”
Cô chui ra khỏi lòng anh, lấy0 di động từ trong túi ra và nhìn thấy người gọi là Bạch Vi.
Bình thường Bạch Vi hay nhắn tin cho Cố Tương, nếu gọi liên tục nhi3ều lần như thế này thì chắc chắn là có chuyện rồi.
Cố Tương vốn tưởng rằng tối nay sẽ ngủ một giấc thật ngon ở nhà họ Giang, nh2ưng vì cuộc gọi của Bạch Vi nên chắc chuyện này không thực hiện được rồi. Khi Cố Tương quay lại cửa hàng, cô nhìn thấy Bạch Vi đang đứn0g ngoài cửa, trên người cô ấy mặc bộ đồ ngủ, bên ngoài phủ chiếc áo khoác.
Nhìn thấy Bạch Vi như vậy, Cố Tương cảm thấy hơi kỳ 9quái, “Sao cậu lại ăn mặc như thế này mà chạy tới đây?”
Bạch Vi sầu khổ cau mày, “Tớ cãi nhau với mẹ, tức quá nên bỏ nhà đi. Lúc đầu tớ định đến ngủ ở cửa hàng nhưng quên chìa khóa. Tớ cứ tưởng rằng cậu ở đây chứ?
Lúc tan làm vào buổi chiều, Cố Tương có nói rằng đêm nay sẽ ở lại đây, vậy mà khi Bạch Vi đến thì lại chẳng thấy cô bạn của mình đầu, vì thế cô ấy mới gọi cho Cố Tương.
Cố Tương mở cửa, bước vào trong cửa hàng và nói với Bạch Vi: “À, tớ để quên đồ ở nhà họ Giang nên về lấy.”
Bạch Vi hỏi: “Tớ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129704/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.