Không sao đâu” Thật ra nghỉ ngơi vài ngày ở nhà, sức khỏe của anh cũng khá hơn nhiều rồi.
Giang Trì nắm lấy bàn tay nh1ỏ bé của Cố Tương và đặt lên ngực mình, ánh mắt sáng rực của anh nhìn chằm chằm vào đôi môi ẩm ướt vì bị anh hôn, sau đó anh 0dịu dàng nói: “Bây giờ anh khỏe hơn nhiều rồi. Nếu em không tin có thể kiểm tra.”
Cố Tương nói: “Anh nói khỏe là được3 rồi.”
Còn chuyện kiểm tra thì thôi không cần. Giang Trì đầu thể nói dối chính bản thân mình được.
Nghe cô nó2i xong, Giang Trì hừ một tiếng, “Em thật sự không hiểu hay giả vờ không hiểu thế?”
“Hiểu cái gì cơ?” Cố Tương vẫn chư0a bắt kịp tiết tấu của anh, cô nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu.
Giang Trì nói: “Bây giờ em muốn làm gì anh cũng được.”9
ở này, em muốn làm gì anh cũng được là sao?
Em đâu có muốn làm gì anh! Em là người rất đúng đắn đấy, được không!
Cố Tương thầm kháng nghị trong lòng, cô trừng mắt nhìn người đàn ông không biết xấu hổ này, “Anh chắc chắn là em muốn làm gì anh à?”
Nghe lời nói của Cố Tương, Giang Trì nhếch môi, “Vậy ý của Tương Tương là, anh muốn làm gì cũng được đúng không?”
“..” Hóa ra là anh chờ em ở đây!
Cố Tương nhìn Giang Trì mà không nói nên lời, cô nghiến răng nghiến lợi, “Không được!”
Tại sao cô lại muốn quay về để ở bên cạnh gã xấu xa này chứ! Một mình ở lại cửa hàng về bản thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129703/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.