Cố Tương hơi ngạc nhiên, [Sao quan hệ giữa cậu và anh Hai lại tốt như vậy?
Như thế cả hai vô tình được kết nối với nhau ấy.
Bạc1h Vi nói: [Đâu có! Chẳng phải trước đây tớ đến tìm luật sư ở công ty của anh ấy à, mà tớ lại thân thiết với cậu nên anh ấy bảo sẽ phụ trách vụ0 này. Cố Tương , người nhà Giang Trị đối xử với cậu tốt thật đấy!]
Cố Tương không thể phản bác chuyện này, [1]
Đúng là họ đối 3xử với cô rất tốt! Bây giờ ở nhà họ Giang, Cố Tương càng ngày càng có cảm giác mình thuộc về nơi này.
Bạch Vi nói: [Cậu cuối cùng cũng2 được khổ tận cam lai rồi nhé, tớ đã bảo là cậu nhất định sẽ tìm được người cậu thích mà, cậu còn không tin] Cố Tương nói: [Bây giờ tớ tin rồi0.]
Bạch Vi cười sung sướиɠ, cô ấy hỏi: [À, cậu và Giang Trí sao rồi?]
Bạch Vi nhắn một biểu tượng cười rất gian, nhìn là biết 9lại suy nghĩ không đứng đắn rồi. Cố Tương nhắn lại, [Anh ấy đang bị thương, có thể thể nào được chứ? Cậu nghĩ nhiều rồi!] Bạch Vi nói: [Sao tớ lại cảm thấy cậu đang rất thất vọng nhỉ.] [Nói vớ vẩn gì đó.] Cố Tương phản bác, [Tớ không thèm nói chuyện với cậu nữa, đang bận đây này, tớ còn một đống việc chưa làm xong]
Về đến phòng, những người giúp việc đã dọn dẹp phòng xong, Cố Tương vén chăn lên, cô nhìn Giang Trí và bảo: “Anh đi ngủ đi.”
Giang Trà nằm xuống, anh hỏi: “Em chưa ngủ à?”
“Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129680/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.