Cố Tương nói: “Thật ra cũng không cần thiết đâu, hôm nay đã rất mệt rồi, mọi người cứ về trước đi, lúc nào rảnh thì lại đến. ở trong bện5h viện rất đông đúc, lại còn quấy rầy việc nghỉ ngơi của anh ấy”
Bạch Vi nhìn Cố Tương, cô ấy hỏi: “Cậu sợ quấy rầy việc nghỉ n6gơi của Giang Trí, hay là sợ bọn tớ quấy rầy giây phút riêng tư của hai người vậy? Hay là bọn tớ về trước nhé?”
Bạch Vi liếc nh7ìn Mạnh Viễn Châu, cô ấy thân với Cố Tương nên trêu chọc Cố Tương với Giang Trì cũng là chuyện rất bình thường, nhưng khi liếc nhìn Mạn4h Viễn Châu, cô ấy lại bắt gặp một đôi mắt cực kỳ lạnh lùng.
Trong lòng Bạch Vi khẽ giật mình, trực giác của phụ nữ nói với cô 8ấy rằng, Mạnh Viễn Châu không phải người dễ chọc.
Thấy Mạnh Viễn Châu không nói gì, Cố Tương lên tiếng: “Anh Viễn Châu, nếu như anh bận thì có thể về trước cùng với Bạch Vi”
Mạnh Viễn Châu nói: “Anh không sao?
Mạnh Viễn Châu trông rất giống mẹ, thật ra khuôn mặt anh rất đẹp trai, nhưng do không thích cười nên khiến mọi người cảm thấy anh rất nghiêm túc.
“Nếu bạn của em vội thì cô ấy có thể về trước, anh sẽ ở đây cùng em”.
Thấy hai người đều không muốn đi, Cố Tương cũng không miễn cưỡng họ.
Nếu xét về mặt đối nhân xử thế, với quan hệ giữa họ và Cố Tương thì trong trường hợp chồng của Cố Tương bị thương, hai người họ đúng là không tiện bỏ lại Cố Tương ở đây mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129615/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.