Cố Tương vẫn còn thấy hơi buồn, nhưng nụ hôn nóng bỏng này đã chuyển hướng sự chú ý của cô rất tốt.
Cô hoảng hốt nhìn Giang Tr5ì ở trước mắt...
Cô vẫn còn nhớ lần đầu tiên anh hôn cô là vì tức giận.
Khoảng thời gian đó anh chẳng hề coi trọng cô6, và luôn thích lợi dụng đυ.ng chạm cô.
Muốn hôn là hôn, không tôn trọng có một chút nào.
Cô thực sự rất ghét anh như 7vậy. Nhưng bây giờ...
Cố Tương nắm chặt vạt áo sơ mi của Giang Trì, nhưng không đẩy anh ra.
Đây là lần đầu ti4ên nụ hôn của Giang Trí không khiến cô chán ghét.
Sau khi hôn xong, thấy Cố Tương ở trong lòng mình đã yên tĩnh hơn nhiều, an8h mới nhẹ giọng hỏi: “Em có muốn ăn chút gì không? Hai ngày trước ăn dưa hấu hình như em thích lắm hả? Để anh gọi người mang tới nhé!”
Cố Tương cúi đầu, trái tim đập rộn ràng khiến cô không dám nhìn anh. Chợt nhớ tới chuyện buổi chiều anh còn phải tới bệnh viện, cô nói: “Anh đi làm đi, tôi... tôi không sao”
“Không sao, vẫn còn sớm” Giang Trì nói rồi đỡ Cố Tương ngồi xuống ghế sô pha.
Sau đó đi rót cho cô cốc nước.
Cố Tương ngồi trên ghế sô pha, trên đùi đắp chiếc chăn lông, trong tay cầm cốc nước Giang Trí mang tới, cô thấy anh ngồi xuống bên cạnh mình.
Biết cô đang có tâm trạng không tốt, anh không ác miệng giống như mọi khi mà chỉ nói rằng: “Có lẽ mẹ em hơi sốt ruột chuyện của nhà họ Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129605/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.