Bà Mạnh không dám tin nhìn Giang Trà, “Chuyện lớn như vậy Cố Tương làm sao tự quyết định được? Nó chẳng biết cái gì cả”
“Chỉ là mấ5y chuyện nhỏ, có cái gì mà cô ấy không tự quyết định được?” Giang Trà nói: “Cho dù cô ấy muốn tiêu hết tiền của nhà con, con cũng bằng lò6ng”
Cố Tương ngồi nhìn sườn mặt vừa đẹp trai vừa nghiêm túc của Giang Trà mà lòng hơi hoảng hốt. Mặc dù biết đó chỉ là những lời 7anh cố tình nói để giúp cô ở trước mặt mẹ, nhưng Cố Tương vẫn cảm thấy rất ấm áp.
Bởi vì, cho dù là giả thì cũng sẽ không bao giờ4 có một người giống như anh, bảo vệ cô như thế này.
Bà Mạnh nghe Giang Trì nói thế thì biết chuyện này vẫn phải nhìn sắc mặt của 8Cố Tương rồi.
Nhưng Giang Trí đã nói như vậy bà ta cũng yên lòng. Cho dù thế nào Cố Tương cũng là con gái của bà ta mà! Nó còn có thể không nghe theo bà ta à?
Ăn sáng xong, bà Mạnh thắc mắc: “Sao các con mua nhiều hoa hồng để ở nhà thế?” Còn có cả một túi cánh hoa hồng hôm qua bị Cố Tương bứt ra chuẩn bị đem đi vứt.
“Giang Trà tặng” Cố Tương vừa nói xong lời này, cô lập tức cảm thấy ánh mắt của Mạnh Nghiên rơi vào người mình, bên trong không biết xen lẫn bao nhiêu ghen tị.
Cố Tương hỏi: “Lúc nào hai người về?”
Nói xin lỗi xong rồi, cũng nên đi đi chứ nhỉ?
Bà mạnh nhìn cô, “Hai bó hoa này bị làm sao vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129602/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.