Mạnh Nghiên nhìn thấy Cố Tương thì lên tiếng gọi: “Chị”
Trông rất ngoan ngoãn.
Mặc dù Cố Tương biết lý d5o tại sao cô ta đến đây xin lỗi, nhưng nhìn dáng vẻ này của cô ta, cô vẫn cảm thấy khá vừa mắt.
Cố Tương đứng c6hắn ở cửa, không có vẻ gì là sẽ cho hai người vào nhà mà chỉ lạnh lùng nhìn họ.
Bà Mạnh liếc cô và bảo: “Mạnh N7ghiên gọi con đấy” “Con có nghe thấy” Cố Tương trả lời rất tùy hứng, “Nhưng con không muốn để ý đến nó”
Bà Mạnh4 nhìn Cố Tương mà không nói nên lời, nhưng lúc này cũng không tiện nói gì nên đành phải đổi đề tài, “Giang Trí có nhà k8hông?”
“Anh ấy không ở nhà” Cố Tương biết mẹ mình thích Giang Trì nên cố ý nói mát.
Bà Mạnh nói: “Tối hôm qua chú Mạnh của con nói con kết hôn lâu như vậy rồi mà mẹ vẫn chưa tới thăm con, mẹ xin lỗi. Con đã ăn sáng chưa? Mẹ mua chút đồ ăn tới, để mẹ nấu cho con ăn nhé”
Bà Mạnh giơ túi nguyên liệu nấu ăn sáng sớm hay mua ở chợ, tất cả đều rất tươi ngon.
Cố Tương nhìn người phụ nữ quá đỗi dịu dàng ở trước mặt mà đột nhiên cảm thấy rất châm chọc. Hóa ra không phải bà ta là người không biết quan tâm, cũng không phải không hiểu được cách làm sao đối xử dịu dàng với cô, chỉ là bà ta khinh thường làm như thế mà thôi.
Hiện tại vì lợi ích của nhà họ Mạnh, cái gì bà ta cũng có thể làm ra được.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129600/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.