Mặc dù lúc ăn cơm Cố Tương đã nói như vậy rồi, nhưng chủ Đỗ vẫn không xác định được suy nghĩ của cô như thế nào, thế nên bây giờ ông ấy muốn đến 5xác nhận lại.
Cố Tương nhìn vẻ mặt căng thẳng của chú Đỗ là biết ông ấy đang lo lắng điều gì.
Cô gật đầu, “Vâng, đương nhiên là 6chắc chắn rồi ạ, chúng ta đã bàn đủ ba năm thì sẽ không thiếu một ngày
Nghe Cố Tương nói vậy, chủ Đỗ nở nụ cười, “Vậy tôi yên tâm rồi, ô7ng cụ cũng yên tâm”
Nghĩ rằng Cố Tương có thể muốn đi, cả tối nay ông cụ Giang đều không vui.
Cố Tương nói: “Chú cứ bảo ông nội 4hãy yên tâm! Ông rất tốt với cháu, cháu vẫn nhớ kỹ ạ”
Cố Tương biết điều mà ông nội lo lắng nhất chính là chuyện của Giang Trì.
8Nếu cô mà đi, không biết ông nội còn phải nhọc lòng vì Giang Trì như thế nào nữa.
sức khỏe của ông nội vốn không tốt, vì thế Cố Tương tạm thời không muốn ông lo lắng vì những chuyện này.
Lúc chú Đỗ nói chuyện với Cố Tương, Giang Phong liếc mắt sang em trai nhà mình, anh nói: “Gì thế này? Anh Hai trở về mà em còn không vui à?”
Giang Trí hừ một tiếng, “Anh trở về thì cứ trở về thôi chứ, sao còn mang theo người về cùng làm gì?” Giang Phong cười, “Sao thế? Sợ vợ mình bị người khác cướp mất à? Viễn Châu chỉ quan tâm em gái thôi, sợ quan hệ của hai đứa không tốt, bây giờ thấy tốt rồi thì cậu ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129595/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.