Cố Tương trừng mắt nhìn sang người đàn ông ngồi bên cạnh mình, “Tôi...”
Tôi vẫn chưa lên tiếng đâu đấy! Sao anh lại trả lời thay t5ôi hả!
Giang Trì liếc nhìn Cố Tương rồi nắm lấy tay cô trước mặt mọi người, anh nói: “Cô ấy đã hứa với con sau này sẽ ở lại nhà h6ọ Giang, không đi đâu cả.”
Không phải...
Trong lòng Cố Tương phản bác: Tôi đâu có!
Tôi nói thể bao giờ?
G7iang Trì nhìn về phía Mạnh Viễn Châu, anh nói: “Tôi thừa nhận ban đầu là vì nguyên nhân gia đình nên chúng tôi mới kết hôn với nhau. Nhưn4g hiện tại tình cảm của hai chúng tôi rất tốt, không cần anh Cả phải nhọc lòng quan tâm, có đúng không?”
Nói rồi anh nhìn về phía8 Cố Tương. Cố Tương: “...”
Sao cô lại có cảm giác nếu như mình không đồng ý thì sẽ bị anh bóp chết nhỉ?
Cố Tương nhìn về phía Mạnh Viễn Châu, biết anh đang lo lắng cho mình, nhưng cô cũng không cảm thấy bị miễn cưỡng khi ở nhà họ Giang.
Cô đành lên tiếng: “Anh Viễn Châu, chuyện của mình em tự rõ, anh thực sự không cần phải lo lắng cho em đâu.”
Mạnh Viễn Châu nhìn Cố Tương, anh hỏi: “Em thích cậu ta à?”
Anh không tin, với tính cách của Cố Tương lại có thể thích một người vốn chẳng có cảm tình gì nhanh như vậy.
Cố Tương muốn nói em không thích anh ta, nhưng ông nội và mọi người đang ở đây, cô không muốn để ông nội phải thất vọng.
Đương nhiên, mấu chốt là mặc dù Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129592/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.