Cô buông tay anh ra và vào phòng thay đồ giúp anh lấy quần áo. Quần áo của anh bình thường đều được để theo từng bộ, nên Cố Tương5 nhanh chóng chọn được cho anh một bộ, cô cầm ra ngoài bảo với Giang Trì: “Quần áo đây?
Giang Trì mở mắt ra nhìn Cố Tươn6g, khóe miệng anh bất giác nhếch lên, “Cảm giác có vợ thật tốt”
Chẳng trách nhà anh cử nhất định bắt anh phải tìm vợ!
Cố Tương nghe Giang Trì nói thế thì phì cười, “Tốt như vậy cơ à?”
Chẳng phải chỉ là gọi anh dậy thôi sao. 4Giang Trì nói: “Dù sao cũng là tốt”
Có cô gọi anh dậy, còn giúp anh chuẩn bị quần áo.
Mặc dù tự anh có thể làm n8hững việc này, nhưng có cô ở đây, cảm giác vẫn rất khác.
Cố Tương nói: “Vậy anh trả lương cho tôi đi, như thế thì ngày nào tôi cũng có thể gọi anh dậy”
Chỉ làm thêm công việc bán thời gian thôi mà, cô không ngại đầu.
Giang Trì nhìn Cố Tương, anh cười lắc đầu rồi đưa tay cởi cúc áo sơ mi.
Cố Tương thấy anh đã dậy bèn để kệ anh, cô ra ngoài tiếp tục chuẩn bị cho mình rồi bổ sung nước và thức ăn cho con mèo Cố Noãn Noãn.
***
Hai người trở về nhà họ Giang, vừa vào cửa đã nhìn thấy Giang Phong ở trong sân.
Vì là anh em nên dáng dấp của Giang Phong rất giống Giang Trì, chỉ là anh ấy có thêm cặp mắt kính, trông càng nhã nhặn hơn một chút.
Tuy chưa từng gặp Giang Phong, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129590/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.