Giang Trà chủ động hỏi: “Em muốn mang” “
Thật ra trước đó anh vẫn còn đang giận cô, nhưng sau khi biết một ít chuyện của cô từ chỗ5 Mạnh Nghiên, anh lại không muốn giận cô nữa.
“Chẳng mấy khi về nhà, tiện thể mang đi luôn.”
Đây toàn là những thứ đã cũ,6 nhưng đối với cô, chúng không chỉ đơn thuần là những món đồ, mà giống như những hồi ức khiến cô buồn hơn.
Nói xong, Cố Tương ng7ẩng đầu nhìn lướt qua Giang Trì, phát hiện người vẫn luôn tỏ thái độ lạnh nhạt từ buổi sáng, bây giờ hiền hòa hơn rất nhiều.
Cô h4ỏi: “Anh nói chuyện gì với Mạnh Nghiên thế?”
“Muốn biết à?” Giang Trí nhíu mày.
Cố Tương tò mò nhìn anh, nhưng lại nghe 8thấy anh thừa nước đục thả câu, “Không nói cho em biết.” “..” Cố Tương cảm thấy trán mình đang nổi gân rồi, cô quát, “Lăn ra ngoài.”
Tên đàn ông xấu xa!
Nhưng... Cố Tương cũng có thể hiểu được vì sao anh lại có thái độ tốt với nhà họ Mạnh.
Bọn họ đều là những người cao quý, từ nhỏ đã được người khác nàng trong lòng bàn tay, nào giống cổ.
Đây cũng là lý do vì sao cô và Giang Trí không có chủ đề chung. Dù sao cô cũng là người một người khó ưa mà!
Mạnh Nghiên mới vừa từ dưới nhà đi lên, thấy cửa phòng Cố Tương mở, phát hiện Giang Trì cũng ở bên trong và đang nói chuyện với Cố Tương. Không biết hai người nói cái gì mà khi cô ta đi tới, chỉ nghe thấy một câu: “Lăn ra ngoài.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hon/2129549/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.