Thứ sáu, sân vận động vô cùng vắng vẻ, thường thì sau khi tan học sẽ có nhiều người ở lại đây chơi bóng nhưng hôm nay sân được nhường lại để cho nhóm văn nghệ tập luyện.
Vào lúc Hứa Hâm đến, mọi người hầu như đã tập trung đông đủ.
Hạ Táp thấy Hứa Hâm đến liền đi tới vỗ vỗ vai cô.
Hai người đều rất ăn ý, không nói câu nào về chuyện đêm hôm đó.
Cả hai dựa vào tường, ngước nhìn đám người đang đùa nghịch đằng xa.
"Gần đây tôi có nghe được một vài tin đồn." Hạ Táp khó có được hứng thú, trêu ghẹo.
Cô nàng nâng cằm lên, hất hất, ý tứ vô cùng rõ ràng.
Hứa Hâm nhìn theo hướng Hạ Táp chỉ, thấy Bùi Tây đang cùng nói chuyện với người bên cạnh thì nhíu mày.
"Có lẽ không phải là lời đồn." Ánh mắt Hứa Hâm một đường theo sát Bùi Tây, nói.
Sau đó cô Trần tới, điều chỉnh đội hình hai lần xong thì buổi tập chính thức bắt đầu.
Lần đầu tiên hợp diễn, cũng chưa có gì ăn ý cả, diễn tấu bên kia có chút nhanh, nhóm múa theo không kịp, vài người còn tập sai.
Chờ tập đến lần thứ ba thì kết quả mới đỡ hơn một chút. Cô Trần kêu dừng một lát để nghỉ ngơi.
"Ai, mệt muốn chết. Cô Trần thật biếи ŧɦái." Có nữ sinh nằm liệt dưới đất, oán giận nói.
"Nhịn một chút đi, còn hai tuần nữa là xong rồi." Một nữ sinh khác an ủi.
"À, các cậu nghe tin gì hay chưa......" Mấy nữ sinh bắt đầu tụ tập bàn tán nói chuyện bát quái.
Mấy ánh mắt tò mò không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-hoan/242336/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.