Đêm tân hôn.
Trình Khuyết bất ngờ ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, thân mật như chẳng để ai vào mắt.
Chu Duyệt Tề ở bên bàn che mắt, nhưng ngón tay lại hé ra, ra vẻ vừa nhìn vừa giả vờ không nhìn, chua lòm nói: “Ôi chao, hai người còn coi tụi này là người nữa không? Tụi này chỉ là phông nền cho sự ngọt ngào của hai người thôi đúng không?”
“Em thích làm phông nền mà.” Trình Khuyết cười: “Nhìn chẳng phải vui lắm sao?”
Chu Duyệt Tề ném một quả táo qua, Trình Khuyết tùy ý né, quả táo rơi xuống đất lăn xa.
“Thật ra cũng vui lắm.” Chu Duyệt Tề hùa theo: “Hay là hai người hôn thêm cái nữa đi, vừa nãy ở sảnh cưới em chưa xem đã, Tinh Tinh cũng chưa xem đã.”
Nói rồi huých Triệu Nam Tinh một cái, nhưng Triệu Nam Tinh không hùa theo cô, kéo cô đứng dậy: “Đi thôi, đi ăn cơm.”
Nhìn là biết Trình Khuyết và Thương Vị Vãn còn lời riêng muốn nói, lát nữa kính rượu cũng có nhiều điều cần chú ý. Đặc biệt hôm nay Trình tổng xuất hiện ở tiệc cưới.
Triệu Nam Tinh không quên đám cưới của mình năm đó, tuy mời ít người, nhưng lễ nghi chẳng thiếu chút nào. Lúc đó cô và Thẩm Nghi không hòa hợp như Thương Vị Vãn với Trình Khuyết, Thẩm Nghi cũng nhắc nhở cô vài câu, nhưng cô vẫn cảm thấy mệt mỏi. Giờ Trình Khuyết nên nhắc nhở và chăm sóc Thương Vị Vãn nhiều hơn.
Triệu Nam Tinh kéo Chu Duyệt Tề ra ngoài, còn chu đáo đóng cửa lại.
Thương Vị Vãn khoác tay Trình Khuyết, tay đan vào tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-gio-dem-co-thoi-dung-yen/5082022/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.