Những lời hứa của Trình Khuyết trên giường chưa bao giờ là thật.
Ngay cả những lời anh cam kết trong phòng tắm cũng chẳng thể tin được.
Anh nói sẽ không bắt nạt Thương Vị Vãn, nhưng kết quả là sáng hôm sau, khi Thương Vị Vãn dậy thu dọn hành lý để chuẩn bị đi công tác, vừa bước xuống giường, chân cô đã mềm nhũn, suýt ngã. Dù vậy, cô vẫn bị anh vươn tay kéo mạnh, gần như lôi lại lên giường.
Người đàn ông cao lớn nằm nghiêng, ôm trọn Thương Vị Vãn vào lòng, trong mùa đông lạnh giá này, anh giống như một lò sưởi ấm áp khiến người ta không nỡ rời xa. Việc rời khỏi giường là một quyết định khó khăn đối với Thương Vị Vãn.
Dù sao thì, “lều hoa ấm áp, đêm xuân khó cầu” (ý chỉ không khí lãng mạn và thân mật khó cưỡng trên giường).
Thương Vị Vãn ngoảnh lại liếc anh một cái. Trong ánh sáng mờ ảo, anh nheo đôi mắt đào hoa phong lưu, giọng nói lười biếng: “Ngoan, nằm thêm chút nữa đi.”
Giọng điệu đầy vẻ dụ dỗ.
Nhưng Thương Vị Vãn không rơi vào bẫy của anh lần nữa. “Em phải thu dọn hành lý rồi, chuyến bay lúc một giờ chiều.”
“Anh đưa em đi.” Trình Khuyết nói.
Thương Vị Vãn: “…Hành lý vẫn chưa thu dọn xong.”
Trình Khuyết lật điện thoại xem giờ: “Anh giúp em thu dọn.”
Thương Vị Vãn còn đang do dự thì bất ngờ bị Trình Khuyết kéo trở lại giường. Cả hai đều không có thói quen hôn nhau vào sáng sớm, chủ yếu vì Thương Vị Vãn hơi kháng cự. Vì thế, Trình Khuyết chỉ đặt một nụ hôn mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-gio-dem-co-thoi-dung-yen/5082012/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.