Khiêu khích một người đàn ông, cái gì cũng được, nhưng tuyệt đối không được động đến lòng tự trọng của anh ta.
Những ngày qua, Trình Khuyết bị giấc mơ kia làm tâm thần bất an, dù đã triệt sản nhưng vẫn lo lắng, không dám làm gì cô.
Nhưng khi Thương Vị Vãn nói câu đó, anh lập tức thấy khó chịu.
“Hay giờ thử luôn nhé?” Trình Khuyết cúi xuống hôn cô, nhưng Thương Vị Vãn không muốn dây dưa, đẩy ngực anh: “Còn hẹn ăn với Tề Tề.”
“Trễ chút cũng chẳng sao.” Trình Khuyết lẩm bẩm.
Trong xe chật hẹp, không thể thoải mái, nhưng Trình Khuyết vẫn muốn kéo cô vào vòng xoáy d*c v*ng, như trừng phạt vì cô vừa nói năng bừa bãi.
Hơi thở Thương Vị Vãn bị cướp mất, trong không gian nhỏ hẹp này, cô nghe rõ nhịp tim dồn dập của anh.
Nhịp tim ấy khiến người ta sinh ra d*c v*ng chiếm hữu.
Nhưng sợi dây lý trí cuối cùng vẫn còn giữ được, cô đẩy anh ra vào giây cuối, khẽ nói: “Lúc nãy trước khi đăng ký, em gặp bố anh.”
Trình Khuyết: “…”
Câu nói chẳng liên quan khiến anh dừng lại ngay, Thương Vị Vãn luôn biết cách đánh lạc hướng hiệu quả.
Trình Khuyết cụp mắt: “Ông ấy không làm khó em chứ?”
Vừa hôn mãnh liệt nên giọng anh còn khàn khàn, khiến tai cô ngứa ngáy.
Thương Vị Vãn hắng giọng: “Không. Chỉ nghe em nói sắp kết hôn thì sốc thôi.”
Lúc đó trong thang máy, thái độ cô khá cứng rắn, Trình Hòa Mãn không nói gì, hỏi xong thì im lặng.
Cũng không biết có phải ảo giác không, cô thấy ông già đi nhiều so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-gio-dem-co-thoi-dung-yen/5082011/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.