Ngay sau đó, một đôi tay ấm áp nhẹ nhàng che lên đôi mắt của Tưởng Trì Vũ.
“Cúp điện à?”
“Có lẽ thế.”
“Khu biệt thự này chẳng phải có nguồn điện dự phòng sao? Sao lại đột ngột mất điện được?”
Cô để mặc cho anh dắt đi. Khi cảm nhận được làn gió nhẹ phả vào mặt, Tưởng Trì Vũ khẽ ngửi thấy hương thơm pha trộn giữa đất ẩm và cây cỏ, liền khẽ hỏi: “Anh đưa em ra ngoài rồi à?”
Giây tiếp theo, đôi tay che mắt cô từ từ buông xuống.
Một con đường nhỏ rải đầy hoa hiện ra trước mắt, kéo dài từ cổng biệt thự đến xa xa, tựa như một dải ngân hà dưới mặt đất. Cô khẽ nín thở.
Ngay khoảnh khắc đó, tiếng “đoàng” vang lên—
Pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm.
Màu hồng của hoa hồng rực rỡ, như đóa hoa tỏa sáng giữa bóng tối.
Tiếp theo đó là những chùm pháo hoa rực rỡ hơn, đủ sắc màu: liễu rủ ánh sáng, đài phun bạc, cây nở lửa… lung linh huyền ảo, kéo dài suốt hơn mười phút.
Khi chùm pháo hoa cuối cùng thắp sáng cả bầu trời, Thịnh Đình Xuyên quỳ một gối xuống trước mặt cô.
“Trì Vũ…”
“Em có đồng ý lấy anh không?”
Anh đặc biệt thiết kế một chiếc nhẫn kim cương hình hoa hồng. Từng cánh hoa được nạm bằng những viên kim cương nhỏ lấp lánh, làm nổi bật viên kim cương lớn ở trung tâm—lộng lẫy, chói mắt.
Bởi vì trong lòng anh— Cô chính là đóa hồng duy nhất và đặc biệt nhất.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy pháo hoa, Tưởng Trì Vũ đã lờ mờ đoán ra điều gì đó, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997090/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.