Chuyện này đến giờ mọi người vẫn còn nhớ rõ, vì ảnh hưởng của nó quá đỗi nghiêm trọng.
“Lâm Hạo Dương!” Trịnh Khắc Quân không thể nhịn thêm được nữa, sải vài bước dài lao tới, túm lấy cổ áo anh ta, tung một cú đấm khiến đối phương ngã vật xuống đất. “Cậu đang nói linh tinh cái gì thế hả!”
“Cậu đừng quên, ai đã phong sát cậu, rồi ai lại cho cậu cơm ăn.”
“Ngay cả một con chó cũng không nên vong ân bội nghĩa!”
“Cậu tưởng hôm nay đâm sau lưng tôi thì Hạ Tuần sẽ giữ lại cậu thật sao? Tôi nói cho cậu biết, không đời nào! Một con chó biết cắn chủ, kết cục chỉ có thể là thê thảm!”
Lâm Hạo Dương đưa tay chạm lên bên má bị đánh, đột nhiên bật cười thành tiếng: “Ai nói với ông, tôi phản bội chủ cũ?”
Người mà anh ta trung thành, từ trước đến nay, chỉ có duy nhất một người! Đó chính là — Hạ Tuần!
Cú phản chuyển lần này khiến ai nấy đều sững sờ.
Trịnh Khắc Quân nhận ra hàm ý trong lời nói của anh ta, cả người như bị điện giật, lảo đảo mấy bước.
Ông ta trừng mắt nhìn Lâm Hạo Dương, rồi lại quay sang nhìn Hạ Tuần, ánh mắt dừng lại trên người Hạ Văn Lễ và Thịnh Đình Xuyên, bỗng dưng cảm thấy như có ai đó đã giăng sẵn một chiếc lưới khổng lồ, từ trên trời trùm xuống, siết chặt lấy ông ta.
Khiến ông không thể trốn thoát ở đâu!
“Trời đất, Lâm Hạo Dương chẳng lẽ là gián điệp từ đầu?”
“Vở kịch hôm nay đúng là xoắn não, đảo chiều liên tục, đầu óc tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997079/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.