Câu nói của Thịnh Đình Xuyên như thả một quả bom chìm vào mặt hồ đang yên ả.
Sau vài giây ngơ ngác, toàn bộ hội trường mới dần hoàn hồn.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Trịnh Khắc Quân lập tức trở nên khác lạ, đầy đề phòng và sợ hãi.
Dù trời đã vào xuân, nhưng lúc này, cả trung tâm hội nghị lại như bị luồng gió lạnh thấu xương quét qua, khiến người người rùng mình, da đầu tê dại.
Đáng sợ hơn cả là— Sự lạnh lẽo đến từ trong lòng.
—
Mà ở bên ngoài, video quay trực tiếp đã được lan truyền trên mạng, dân mạng lập tức bùng nổ:
【WTF! Không lẽ thật sự là Trịnh Khắc Quân làm à? Quá đáng sợ luôn!】
【Tình thâm cái gì chứ, thì ra vẫn luôn nuôi Thịnh Tú Hoa bên người chỉ để nuôi một con dao, nhắm thẳng vào nhà họ Thịnh!】
【Cái tên này đúng là diễn giỏi thật. Tôi nghi ngờ chuyện năm đó Thịnh tiểu thư xảy ra chuyện, hắn đã biết từ trước, cố tình để làm ra vẻ anh hùng cứu mỹ nhân, tiện đường rút lui sau này!】
—
Tại hội trường, mọi người không ai dám lên tiếng.
Bởi nếu người đứng sau thật sự là Trịnh Khắc Quân – một người luôn xuất hiện với hình tượng ôn hòa, thâm tình, thì…
Ông ta mới là người đáng sợ nhất!
—
Trịnh Khắc Quân hít sâu, cố giữ bình tĩnh, nhìn về phía Thịnh Đình Xuyên, chậm rãi nói:
“Đình Xuyên, vụ tai nạn ảnh hưởng lớn đến cháu và Thịnh Thế. Chuyện của triển lãm, chắc cháu cũng chưa kịp chuẩn bị, còn khoản đầu tư trăm tỷ của nhà họ Vinh… ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997078/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.