Tại nhà cũ họ Hạ.
Trong lòng Thịnh Đình Xuyên có chút bực bội nhưng mặt vẫn không biểu lộ gì. Đến khi dán xong câu đối, trời cũng đã sẩm tối. Bữa cơm tất niên tối nay là do Hạ Bá Đường đích thân xuống bếp, còn nhị thúc Hạ Trọng Thanh thì phụ giúp làm bếp.
Lương Gia Nhân và Từ Mẫn Chi một trái một phải ngồi cạnh Dụ Cẩm Thu.
Cả hai trước đó đã hẹn với bà, sau Tết nếu có thời gian rảnh sẽ nhờ bà thiết kế trang sức, lúc này đang cùng bà bàn bạc về một món trang sức cổ.
Hạ Tuần xuất hiện, trên tay cầm mấy phong bao lì xì.
Hạ Văn Dã như một chú mèo đánh hơi được mùi gì đó liền lao ngay tới:
“Chú út ơi…”
“Chúc mừng năm mới.” Hạ Tuần đưa cho cậu một bao lì xì.
Hạ Văn Dã sờ sờ bao lì xì, độ dày này…
protected text
Không hổ là chú út, đáng để thân thiết.
“Cảm ơn chú út ạ, chúc chú và thím út năm mới hạnh phúc ngọt ngào, sớm ngày đơm hoa kết trái, sự nghiệp càng thêm rực rỡ…”
Miệng cậu ngọt như mía lùi, nói xong lại nhận thêm một bao lì xì nữa, sung sướng nhét ngay vào túi áo.
Là bậc trưởng bối, Hạ Tuần cũng không quên lì xì cho Hạ Văn Lễ, còn bao của Thịnh Thư Ninh thì rõ ràng là dày nhất. Cô cầm trên tay mới phát hiện bên trong dường như còn kẹp thêm một tấm thẻ.
Cuối cùng, Hạ Tuần bước tới trước mặt Thịnh Đình Xuyên, đưa bao lì xì cho anh.
Thịnh Đình Xuyên khựng lại.
Một bên, Thịnh Mậu Chương ho nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997025/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.