Tính cách Dụ Hồng Sinh lạnh lùng kiêu ngạo, không giỏi chăm sóc người khác, cũng chẳng biết cách điều tiết bầu không khí, vì vậy khi dùng bữa, không khí có phần cứng nhắc. Bên ngoài, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng pháo và pháo hoa.
Nhưng khi nói về những chuyện ở nước ngoài, ông ta lại khá cởi mở.
Ông ta có nhiều sở thích, từng rất say mê cưỡi ngựa.
“Chú còn từng đoạt giải quán quân cuộc thi cưỡi ngựa, thật lợi hại.” — Tưởng Trì Vũ chân thành khen ngợi, Dụ Hồng Sinh có vẻ rất hưởng thụ lời tán dương này.
“Tôi còn nuôi mấy con ngựa ở trường đua. Nếu cháu rảnh, tôi đưa cháu đến cưỡi.”
Tưởng Trì Vũ chỉ cười nhẹ.
Những con ngựa mà Dụ Hồng Sinh nuôi ban đầu là để dịp Tết đưa Thịnh Thư Ninh đến cưỡi.
Vất vả lắm mới đợi đến lúc chân cô ấy hồi phục, lại bất ngờ mang thai, e là còn rất lâu mới có thể đụng tới ngựa được.
“Ăn nhiều một chút đi.” — Dụ Hồng Sinh gắp thức ăn cho cô.
“Cảm ơn chú Dụ.”
“Phải là tôi cảm ơn cháu mới đúng, làm phiền cháu rồi.”
“Đây vốn là phần việc của cháu, không có gì phiền toái cả.” — Tưởng Trì Vũ từ lâu đã cảm thấy áy náy với Thịnh Thư Ninh, khiến cô ấy suýt chút nữa gặp chuyện không may, mà Thịnh Đình Xuyên lại nhiều lần giúp cô, cho nên khi Dụ Hồng Sinh nhờ đến, cô càng thêm để tâm.
Dụ Hồng Sinh vốn là người quyết đoán, làm việc dứt khoát.
Nói muốn giữ cô lại ăn cơm tối, thậm chí không để cô có cơ hội từ chối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4997007/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.