Trăng nghiêng sông lặng, sao dời đón bình minh.
Hôm nay là một ngày lành: hợp cưới hỏi, hợp nhập trạch, hợp xuất hành.
Mùa đông giá rét, sương mù bao phủ khắp trời, Thịnh Thư Ninh đã sớm tỉnh giấc. Sau khi rửa mặt thay đồ xong, chuyên viên trang điểm cũng đã bắt đầu chuẩn bị bàn trang điểm. Khi cô ra nhà ăn dùng bữa, tất cả người nhà họ Thịnh đều có mặt, kể cả cậu Dụ Hồng Sinh.
“Ninh Ninh, ngồi cạnh bà nội đi.” Cụ bà nhà họ Thịnh gọi cô lại gần, “Mau ăn nhiều một chút, đến khi lễ cưới bắt đầu rồi, sợ là chẳng có thời gian ăn uống gì đâu.”
“Bà đã chuẩn bị ít bánh ngọt cho con mang theo rồi, nếu đói thì lót dạ.”
Tuy Thịnh Thư Ninh và Hạ Văn Lễ đã đăng ký kết hôn từ lâu, nhưng chuyện đích thân đưa con gái xuất giá, vẫn mang một cảm xúc hoàn toàn khác biệt.
Bộ áo cưới long phụng mà cô mặc khi rời nhà là do cô đích thân tìm thợ may riêng, tơ vàng chỉ bạc, kín đáo mà vẫn sang trọng.
“Bộ quần áo này đẹp thật đấy, mau mặc vào để chị chụp vài tấm hình.” Tô Hàm Nguyệt và Giang Hàm đã ở lại nhà họ Thịnh từ đêm qua, sáng nay cũng dậy rất sớm.
“Đẹp chứ, đợi em cưới chị cũng chuẩn bị cho.” Giang Hàm cười nói.
Tô Hàm Nguyệt bất lực cười khẽ.
Ở chung lâu rồi, cô cũng quen với cái tính ăn nói chẳng kiêng dè của chị Giang này.
“À đúng rồi, mấy người có nghe chuyện xảy ra ở khách sạn tối qua chưa?” Giang Hàm vừa nhìn Thịnh Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996969/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.