Tô Hàm Nguyệt ban đầu còn lo lắng, hai người từng là “kẻ thù không đội trời chung” kia gặp mặt sẽ xảy ra chuyện gì đó căng thẳng.
Kết quả…
Lại hoàn toàn trái ngược với những gì cô nghĩ.
Cô cứ có cảm giác biểu cảm của sư huynh có chút… đắc ý nho nhỏ.
Không biết Hạ Tuần đã nói gì với anh ấy? Bởi vì trên đường về nhà họ Thịnh, Thịnh Đình Xuyên bỗng nói với cô:
“Vết thương ở tay em hồi phục khá rồi nhỉ?”
“Vâng.”
“Anh để em ở nhà anh, vốn dĩ em đã không tình nguyện. Bây giờ vết thương cũng đã gần lành, nếu em muốn về nhà, lúc nào cũng được.”
“Sư huynh, anh đang đuổi em đấy à?”
“Anh chỉ là không muốn ngày nào cũng thấy Hạ Tuần lượn lờ trước mặt mình.”
“……”
Thịnh Đình Xuyên cũng tiện thể nhắc nhở sư muội nên để ý đến Lâm Hạo Dương.
“Theo như anh biết, trợ lý này đã theo Hạ Tuần nhiều năm rồi. Hai người ở bên nhau thời gian mỗi năm chắc còn nhiều hơn thời gian Hạ Tuần dành cho người nhà.”
“Hơn nữa, cậu ta luôn theo sát Hạ Tuần, cũng có chút tiếng tăm trong giới. Nếu cậu ta muốn làm khó em, thì dễ như trở bàn tay.”
Tô Hàm Nguyệt khẽ mỉm cười: “Cảm ơn sư huynh đã nhắc nhở, em sẽ chú ý.”
“Em từng làm việc ở Sơn Thủy Hình Học, chắc cũng biết ít nhiều về người này. Cậu ta nhằm vào em là vì lý do gì? Em có đoán ra không?”
“Có lẽ là…” Tô Hàm Nguyệt mím môi, khẽ nói, “Cảm thấy sự xuất hiện của em sẽ ảnh hưởng đến sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996960/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.