Trong hội trường, ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn về phía Lâm Hạo Dương—người đột ngột xuất hiện.
Đây chính là trợ lý của Hạ Tuần.
Từng lời nói, hành động của anh ta đều có thể đại diện cho ý chí của Hạ Tuần.
Tô Hàm Nguyệt vốn đã bực bội vì bị vu oan một cách vô cớ, giờ Lâm Hạo Dương lại nói cô không vô tội? Lại là chuyện gì nữa đây?
“Biết ngay mà, thiết kế bị đạo nhái, thầy Hạ sẽ không làm ngơ.”
“Đương nhiên rồi, nếu lần này không xử lý nghiêm, chẳng khác nào tiếp tay cho kẻ xấu, sau này sẽ còn nhiều chó đạo nhái hơn nữa.”
“Phải để họ trả giá, làm gương cho kẻ khác.”
…
Lâm Hạo Dương liếc mắt nhìn Hạ Tuần, thấy ông chủ không hề có ý ngăn cản, liền gật đầu ra hiệu cho nhân viên phụ trách kỹ thuật.
Rõ ràng, ông chủ không định đứng về phía Tô Hàm Nguyệt.
Vậy thì anh ta sẽ dìm chết người phụ nữ này.
Khiến cô hoàn toàn biến mất khỏi giới thiết kế.
Biến khỏi công việc và cuộc sống của thầy Hạ.
Rõ ràng là đạo nhái, lại còn dám lên mặt khiêu khích, đúng là không biết trời cao đất dày!
Màn hình lớn trong hội trường bất ngờ chuyển cảnh, hiện lên bản thiết kế mà Tô Hàm Nguyệt đã công khai mấy ngày trước. Đây là một bộ bản vẽ thiết kế nhà ở, cả nội thất lẫn ngoại thất, và chỉ có mỗi tên cô được ký dưới tác phẩm.
“Cô Tô, xin hỏi, cô có quen thuộc với bản thiết kế này không?”
Tô Hàm Nguyệt nhíu mày: “Đây là bản thiết kế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996952/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.