Hạ Tuần siết chặt cây bút trong tay, cẩn thận chỉnh sửa lại bản thiết kế đã hoàn thành. Tô Hàm Nguyệt thì chăm chú quan sát như thể đang nâng niu một món bảo vật. Vì xuất thân không chính quy, nền tảng của cô không thể vững vàng như Hạ Tuần.
Cô có chút không nỡ khi phải giao bản thiết kế này cho bên A.
Nhưng trong lòng Hạ Tuần lại có suy nghĩ khác.
Cậu trợ lý này của anh…
Từ khi anh còn chưa thành lập xưởng thiết kế, cậu ta đã rất yêu thích tác phẩm của anh. Sau này ứng tuyển vào làm nhân viên, sau quá trình đánh giá năng lực, mới được anh nâng đỡ lên vị trí trợ lý.
Cậu đã theo anh gần mười năm.
Trong khoảng thời gian ấy, cậu ta luôn nghiêm túc, tận tâm với công việc, mọi việc đều đặt lợi ích của anh lên hàng đầu, vì vậy Hạ Tuần cũng rất coi trọng cậu ta.
Anh dồn hết tâm trí cho việc vẽ vời, còn việc điều hành studio, đối ngoại với bên A hay xử lý các khâu khác, đều do cậu trợ lý đảm nhận – đâu ra đấy, rõ ràng rành mạch.
Quyền lực của trợ lý không hề nhỏ.
Hạ Tuần liếc nhìn Tô Hàm Nguyệt – nếu đúng là cậu ta âm thầm giở trò, loại bỏ một nhân viên nào đó, thì thực sự quá dễ dàng.
“Có bản thiết kế này rồi, cũng tạm ứng phó được với bên A.” Tô Hàm Nguyệt mỉm cười, “Thầy Hạ, cảm ơn anh, thật sự đã giúp em một việc lớn.”
“Giúp em việc lớn vậy, em chỉ nói mỗi chữ ‘cảm ơn’? Hơi hời hợt đấy.”
“Vậy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996946/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.