Chung Thư Ninh cười đến mức nước mắt cũng muốn rơi ra, điều đó cho thấy—cái cô giả mạo kia rõ ràng không phải loại thông minh gì cho cam.
Thịnh Tú Hoa chắc là trong lúc gấp gáp quá mức mới phải “vớ bừa”, chứ cũng chưa hiểu rõ về người này là bao.
Có vị trí danh chính ngôn thuận của đại tiểu thư nhà họ Thịnh mà không biết giữ, cứ cố tình làm mấy chuyện khiến người ta nghi ngờ.
“Còn cười nữa?”
“Không cười nữa, chỉ là thấy anh trai em quyến rũ quá thôi.” Chung Thư Ninh rốt cuộc không nhịn được, lại bật cười khúc khích, khiến sắc mặt Thịnh Đình Xuyên càng lúc càng tối sầm, cô phải dỗ một lúc anh mới dịu đi đôi chút.
“Anh, em thật sự rất tò mò, anh rốt cuộc thích kiểu con gái thế nào?”
“Anh cũng không biết nữa.”
Thịnh Đình Xuyên từ trước đến nay chưa từng thực sự rung động với ai, nên cũng chẳng có tiêu chuẩn cụ thể.
“Có một khách hàng cực kỳ xinh đẹp, chỉ tiếc là em không phải bà mối, cũng chẳng thân lắm, chứ không thì… em nhất định sẽ giới thiệu cho anh.”
Thịnh Đình Xuyên chỉ cười nhạt, “Nếu em thật sự có nguồn như vậy, chi bằng giới thiệu cho chú út nhà em.”
“Chú ấy trong lòng có người rồi.”
“Nhưng người ta chưa chắc đã có chú ấy trong lòng.”
“…”
Chung Thư Ninh hít sâu một hơi—hai người đúng là không đội trời chung thật.
Có cần nói móc cay nghiệt vậy không? Chẳng lẽ không hy vọng chú út cô có kết quả tốt?
“Đúng rồi, chuyện lần này rốt cuộc anh định xử lý thế nào?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996891/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.