Vừa thấy cô gái đó, tim Chung Thư Ninh bất giác khựng lại.
Cô vốn đến nhà họ Thịnh là để lấy hương thắp cho khách, ai ngờ mải mê “ăn dưa” hóng chuyện, quên luôn chính sự. Giờ khách đã tự tìm tới cửa, trong lòng không khỏi thấy áy náy.
“Thật ngại quá, tôi vẫn chưa lấy được đồ về.”
“Vậy tôi sẽ quay lại vào hôm khác.”
“Thành thật xin lỗi.”
“Là tôi quá vội vàng thôi.”
“Thật sự áy náy, hay chị ngồi lại uống tách trà rồi hẵng đi?” Chung Thư Ninh mời rất chân thành, đối phương mới chịu ngồi xuống.
…
“Chị dâu, ai vậy?” — Thương Sách ghé lại hỏi nhỏ.
“Khách của tôi.”
“Cô ấy có bạn trai chưa?”
“Chỗ tôi là tiệm hương, không phải trung tâm môi giới hôn nhân. Tôi không tò mò chuyện riêng của khách.” Chung Thư Ninh cười khẽ, “Anh thích người ta à?”
“Một ánh nhìn, tình đã định.”
“…”
Chung Thư Ninh cười khẩy, chẳng tin lấy một chữ. Thương Sách này cũng như Hạ Văn Dã, toàn miệng lưỡi ba hoa.
Cô nghiêm mặt cảnh cáo: “Tránh xa khách của tôi ra.”
Thương Sách đúng kiểu chỉ giỏi nói mồm, cũng không thật sự lên xin số hay gì, chỉ ngồi cùng Hạ Văn Dã cảm thán:
Cùng là mắt mũi miệng, sao có người lại đẹp đến thế.
Chung Thư Ninh rót trà cho khách, nhân tiện nhắn riêng cho Hạ Tuần hỏi xem liệu chú ấy có thể qua tiệm một chuyến.
…
“Chú út, mau tới đây, có mỹ nhân nha~” — Hạ Văn Dã dí sát vào điện thoại thì thầm.
Hạ Tuần day day trán.
Không lẽ…
Lại là kiểu xem mắt trá hình mà ông nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996889/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.