Cửa hàng mới khai trương, Chung Thư Ninh bận rộn đến mức chân không chạm đất, mãi đến khi tiễn xong nhóm khách cuối cùng mới có thể thở phào nghỉ ngơi.
Ngô Nhụy Y được cô đề bạt làm quản lý cửa hàng, lúc này đang kiểm kê lượng giao dịch và hàng tồn trong ngày, tiện tay ghi chép lại danh sách khách tặng quà – bởi lẽ lễ qua lễ lại, về sau cũng phải hồi lễ cho phải phép.
“Chị Thư Ninh, Hạ tiên sinh chẳng phải hẹn chị tối nay ăn tối sao? Chị cứ đi trước đi, mấy việc còn lại để em lo.” Ngô Nhụy Y nhìn doanh thu hôm nay, vui vẻ đến mức không ngậm nổi miệng.
“Không vội.”
Đúng lúc đó, chuông cửa treo trên cửa vang lên, Ngô Nhụy Y mỉm cười ngẩng đầu: “Xin lỗi chị, hôm nay bọn em đã đóng cửa rồi ạ.”
“Tôi biết.”
Nghe giọng nói ấy, Chung Thư Ninh liền ngẩng đầu.
Không ngờ lại là Thịnh Tú Hoa.
Bà ấy ôm một bó hoa trong tay, tay kia xách theo một phần quà, nụ cười ôn hòa, nhưng thần sắc rõ ràng tiều tụy, không còn vẻ kiêu ngạo như trước.
“Tiểu Y, giúp chị pha một ấm trà nhé.” Chung Thư Ninh ra hiệu mời Thịnh Tú Hoa sang khu vực tiếp khách bên cạnh.
Trong lúc pha trà, Thịnh Tú Hoa lại một lần nữa quan sát cô.
Trong phòng có máy sưởi, cô mặc một chiếc áo đối khâm màu hồng sen kiểu Trung Hoa, cổ đeo chuỗi ngọc trắng có mặt đá nam hồng, màu sắc ấm dịu. Tóc búi lơi một cách tùy ý, vừa tao nhã lại toát lên khí chất riêng.
“Hạ phu nhân, chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996886/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.